Gặp một đối thủ khó chịu như PSG, Mourinho đã làm tất cả mọi thứ, đã suy tính mọi thứ để Chelsea có lợi thế trên đất Pháp và đã rất gần đến chiến thắng. Điều mà ông không tính tới được đó là tinh thần ngoan cường tột độ của PSG và cả sự may mắn của họ. Và dù ông có tính hay cách mấy cũng khó tính ra rằng người học trò cũ của mình lại có thể ghi bàn trong một khoảnh khắc mong manh như vậy.
Trong thế giới bóng đá, Jose Mourinho được xem là một trong những HLV xuất sắc nhất lịch sử. Từ Porto, Chelsea đến Inter Milan hay Real Madrid, Mourinho luôn chứng tỏ mình luôn có sự tính toán chính xác, là nhà chiến lược tài ba. Nhưng nói như vậy không phải lúc nào mọi tính toán của Người đặc biệt đều mang lại kết quả như ý.
Cặp đấu giữa hai gã nhà giàu PSG và Chelsea chắc chắn là cặp đấu đáng xem nhất tại vòng 1/16 Champions League. Xét về mọi mặt, cả hai rất tương đồng nhau. Mùa giải vừa qua, Chelsea chỉ vượt qua PSG nhờ luật bàn thắng trên sân khách mà thôi. Chính những yếu tố đó nên mọi ý kiến cho rằng sự tính toán của Mourinho và Laurent Blanc sẽ là điều kiện tiên quyết cho thắng lợi của Chelsea hoặc PSG.
Có thể nói sau trận lượt đi, Mourinho đã đúng (và may mắn) khi ông cho đội bóng của mình chơi chậm và kiên nhẫn tìm kiếm cơ hội. Cơ hội đó chính là bàn thắng trên đất Pháp – một bàn thắng có thể mang về lợi thế rất lớn. Chính từ lợi thế đó việc Chelsea vẫn chơi chậm và chắc dù ở Stamford Bridge cũng dễ hiểu mà thôi vì Mourinho thừa hiểu PSG mới là đội cần ghi bàn hơn và bản thân đội bóng Pháp cũng có hàng công rất mạnh, nếu đôi công cũng là mạo hiểm vậy thì tại sao không chờ để dùng chiêu hồi mã thương? Ngay cả khi Ibrahimovic bị thẻ đỏ, Chelsea vẫn không tràn lên tấn công cũng chẳng sai vì PSG không nôn nóng thì thôi, Chelsea cần gì phải nóng vội ?
Cho đến phút thứ 85, những tính toán của Mourinho vẫn đúng. Chelsea hơn người và đang dẫn bàn trong khi thời gian dần dần trôi qua. Thử hỏi lúc ấy có mấy ai tin PSG sẽ làm nên điều kỳ diệu? Chắc chắn là không nên trách Mourinho. Tuy nhiên người xưa có câu “người tính không bằng trời tính” mà Mourinho không phải là Trời, chẳng phải là Chúa thì làm sao ông tính hết được mọi chuyện.
Việc David Luiz giỏi không chiến có lẽ Mourinho thừa biết. Nhưng trong tình huống hậu vệ Brazil gỡ hoà cho PSG, có trách là nên trách hàng phòng ngự Chelsea khi họ có đông người hơn đối phương mà không ngăn chặn được bàn thua ở thời điểm sống còn. Sau bàn thắng của David Luiz, đã có người quay ra cười nhạo Mourinho vì chính ông đã bán đi hậu vệ này cho PSG.
Nhưng trở lại thời điểm năm 2014 khi mà thương vụ David Luiz mang về cho Chelsea 50 triệu bảng, người ta cũng đã ca ngợi Mourinho hết lời vì đây là số tiền khổng lồ dành cho một hậu vệ. Và khi anh chơi tệ ở World Cup 2014 thì báo giới càng tâng bốc Mourinho rằng ông nhìn xa trông rộng khi bán đi một hậu vệ tầm thường cho PSG để mang về cả núi tiền. Từ lúc đó, trong chúng ta có ai đoán biết được có một ngày David Luiz lại ghi bàn tại Stamford Bridge để loại Chelsea khỏi Champions League? Khẳng định là không. Cho nên đừng mỉa mai Mourinho.
Gặp một đối thủ khó chịu như PSG, Mourinho đã làm tất cả mọi thứ, đã suy tính mọi thứ để Chelsea có lợi thế trên đất Pháp và đã rất gần đến chiến thắng. Điều mà ông không tính tới được đó là tinh thần ngoan cường tột độ của PSG và cả sự may mắn của họ. Và dù ông có tính hay cách mấy cũng khó tính ra rằng người học trò cũ của mình lại có thể ghi bàn trong một khoảnh khắc mong manh như vậy. Mourinho rất kiêu ngạo nhưng ông cũng từng nhận mình đứng thứ 2 sau Chúa. Phải, ông không phải là Chúa, không phải là Trời nên dù ông có tính giỏi thế nào thì cũng không thể qua được cái gọi là vận số.